Trong thập kỷ qua, tỷ lệ mắc các vấn đề về sức khỏe tâm thần ở các trường đại học đã tăng lên. Trong nghiên cứu về sức khỏe quốc gia của chúng tôi, khảo sát hơn 800.000 sinh viên, chúng tôi thấy vấn đề này ngày càng trở nên tồi tệ hơn. Dữ liệu thu thập hàng năm tại hàng trăm trường cao đẳng và đại học ở Mỹ cho thấy các triệu chứng trầm cảm tăng đáng kể (22% năm 2012 và 44% năm 2022); rối loạn lo âu (17%-38%); và xu hướng tự sát (8%-15%).
Trong một cuộc khảo sát của các giáo viên tại nhiều trường đại học ở Mỹ, gần 80% nói rằng họ đã từng nói chuyện 1:1 với sinh viên về vấn đề sức khỏe tâm thần của sinh viên trong năm qua. Khoảng hai phần ba giáo viên cho biết họ sẵn sàng thực hiện trọn vẹn vai trò của mình trong việc hỗ trợ sức khỏe tâm thần của học sinh, điều này cho thấy rõ rằng hầu hết các giảng viên sẵn sàng hỗ trợ sinh viên giải quyết các khủng hoảng liên quan đến sức khỏe tinh thần của sinh viên đại học.
Là giảng viên, hầu hết chúng ta không phải là những chuyên gia về sức khỏe tâm thần được đào tạo nhưng không sao cả, chúng ta vẫn có thể tạo ra những thay đổi, ngay cả những thay đổi nhỏ, để giảm bớt căng thẳng và lo lắng của sinh viên. Vì vậy, khi bạn lên kế hoạch cho các khóa học tiếp theo, hãy nghĩ về cách bạn có thể hỗ trợ học sinh của bạn bằng cách tự hỏi mình bốn câu hỏi sau đây:
1. Tôi có đưa ra thời hạn nộp bài trong khoảng thời gian hợp lý không?
Khi đưa ra hạn chót nộp bài, hãy nghĩ về thời gian này có thuận tiện cho sinh viên của bạn hay không. Ví dụ, nếu bạn nói với sinh viên rằng một bài luận hoặc dự án sẽ hết hạn vào nửa đêm, điều đó đồng nghĩa với việc sinh viên có thể bỏ bữa tối, họ sẽ làm việc muộn, họ sẽ gửi cho bạn một email lúc 23:59 tối, và thời hạn chót là 9 giờ sáng. Các sinh viên của bạn sẽ làm bài tập về nhà cả đêm.
Nhiều nhà giáo dục có thể không nghĩ về những hạn chót này có ý nghĩa gì đối với sinh viên của họ. Đó là lý do tại sao tôi luôn đặt thời hạn 5 giờ chiều, và tôi để cho sinh viên của tôi biết tại sao thời điểm này là một quyết định có chủ ý.
2. Làm thế nào tôi có thể giảm thiểu rủi ro và duy trì tiêu chuẩn học thuật?
Là một phần của nghiên cứu của chúng tôi, sinh viên thường chia sẻ những căng thẳng mà họ cảm thấy trong các kỳ thi, các dự án lớn và các hình thức đánh giá khác. Đối với họ, rủi ro là rất cao. xem xét khả năng giảm thiểu rủi ro trong khi duy trì sự nghiêm ngặt và kết quả học tập.
Tôi không đề nghị chúng ta loại bỏ mọi áp lực, nhưng chúng ta có thể giảm nó xuống không?
Một trong những cách tôi làm là yêu cầu các sinh viên tiến sĩ nộp luận văn của họ trong hai vòng. Đầu tiên, họ gửi cho tôi một bản thảo để tôi xem xét, đánh giá và đưa ra phản hồi chi tiết. Tôi nói với họ rằng tôi không mong đợi bản thảo của họ là hoàn hảo. Sau đó, tôi giới thiệu tài nguyên và thư viện của chúng tôi, bên cạnh đó tạo cơ hội để họ gặp gỡ 1:1 cùng giàng viên. Sau đó, khi họ nộp đề xuất nghiên cứu cuối cùng, họ sẽ đưa ra một tuyên bố cho tôi biết họ đã quyết định thay đổi bản thảo ban đầu và họ đã áp dụng phản hồi như thế nào. Bằng phương pháp này, tôi đã thể hiện rõ ràng với các sinh viên rằng tôi quan tâm đến sự tiến bộ và phát triển của họ hơn là điểm số. Tất nhiên, làm thế nào để giảm thiểu rủi ro trong lớp học phụ thuộc vào các môn học, loại khóa học và các yếu tố khác. nhưng ý tưởng là tạo ra một nền văn hóa của sự tò mò, không phải của sự sợ hãi.
3. Sinh viên của tôi có cảm giác thuộc về không?
Theo giám đốc Sở y tế Hoa Kỳ, sự cô đơn là một đại dịch, và chúng ta không phải là quốc gia duy nhất đang vật lộn với vấn đề này. Hạnh phúc của sinh viên cũng là của chúng tôi (một yếu tố không thể thiếu trong việc học tập của họ), chúng tôi là những nhà giáo dục họ cảm thấy mình là một phần của cộng đồng là rất quan trọng.
Một trong những cách tôi làm điều đó trong lớp học ba giờ với khoảng 20 nghiên cứu sinh là dành 10 đến 15 phút để các sinh viên nói chuyện với nhau vào đầu mỗi lớp học. Tôi gọi thời gian này là thời gian trò chuyện cộng đồng và tôi thường đặt ra một câu hỏi để thảo luận, về việc làm thế nào để vào trường đại học hoặc cân bằng giữa công việc và cuộc sống. quy tắc duy nhất là học sinh phải lớn tiếng. tôi muốn lớp học của tôi ồn ào. Điều này không chỉ đặt nền tảng và năng lượng cho các bài học tiếp theo, mà còn giúp học sinh cảm thấy kết nối với đồng nghiệp.
4. Tôi có nên chia sẻ thất bại của tôi không?
Sinh viên của chúng tôi thường nghi ngờ khả năng của họ và bị hội chứng giả mạo. một phần vì họ nhìn vào chúng tôi, nhìn vào các giáo viên và nghĩ rằng chúng tôi là những hình mẫu hoàn hảo cho sự thành công.
Tôi đã mượn một ý tưởng ở Harvard và ứng dụng nó ở trường đại học Boston, sáng kiến được gọi là” phản ánh sự từ chối”, một tập hợp các bài viết của các giáo viên và những người khác chia sẻ những trải nghiệm bị từ chối, thất bại và những thất bại trên con đường học tập. trong sự nghiệp của chúng tôi, giáo viên phải đối mặt với nhiều sự từ chối hơn là thành công, và điều đó sẽ tạo nên sự kiên cường cho sinh viên trong học tập.
=======================
VnResource Software Solutions & ICT Service
Website: https://vnresource.vn/giai-phap/phan-mem-quan-ly-dao-tao/
Hotline: 0914.004.800
Trụ sở 3 miền:
TP Hồ Chí Minh:
- 41/7 Phạm Ngũ Lão, Phường 3, Gò Vấp, TP.HCM
- 06 Nguyễn Trung Trực, Phường 5, Bình Thạnh, TP.HCM
Đà Nẵng: Tầng 4, 324 Nguyễn Hữu Thọ, Q. Cẩm Lệ, Tp. Đà Nẵng
Hà Nội: Tầng 4, Số 84 Duy Tân, Q. Cầu Giấy, Tp. Hà Nội